Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

Blog Giải Trí

Blog Giải Trí


Trúng xổ số, sướng đến mức muốn... cắt cổ tự tử

Posted: 10 Nov 2009 05:06 PM PST



Trích:



Một người đàn ông Trung Quốc 44 tuổi sau hai hôm trúng xổ số liên tiếp tự nhiên tinh thần hoảng loạn, tự lấy dao cắt cổ.



Sự việc hy hữu trên xảy ra vào sáng ngày 5/11 vừa qua tại khu nhà ổ chuột phố Miếu Quan Công, Thành Đô thuộc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc. Lúc phóng viên có mặt tại hiện trường, ngoài ngõ hẹp đã đứng chật kín người, hàng xóm láng giềng, người dân hiếu kỳ và cảnh sát cơ động. Không khí lúc này khá căng thẳng, mọi con mắt đổ dồn về căn nhà ọp ẹp mãi trong ngách sâu tối hun hút.



6 giờ sáng, cảnh sát cơ động Thành Đô nhận được điện thoại của người dân thông báo, một người đàn ông ở khu Miếu Quan Công đang đe dọa sẽ tự tử. Lập tức tiểu đội cảnh sát cơ động địa phương được điều tới hiện trường.



Tới nơi, người vợ trẻ đang ôm con nhỏ mới 3 tháng tuổi đang khóc sưng cả mắt van xin chồng nghĩ lại. Một người bạn thân của anh ta cũng có mặt từ đầu tìm lời khuyên giải, nhưng con dao trên tay anh ta vẫn không rời cổ.



Do ngõ hẹp chỉ vừa một người đi, vị trí xảy ra vụ việc lại ở trên tầng 2 chật chội và tối nên chỉ một cảnh sát mặc thường phục vào được hiện trường. Tuy nhiên, người đàn ông này bất hợp tác với cảnh sát.













Sau 4 giờ "cân não", người đàn ông trúng số này đã tự cắt cổ tự vẫn nhưng không thành







Qua câu chuyện của những người dân quanh ngõ, trong đó có cả một số người là bạn thân của anh ta, câu chuyện hy hữu này cũng dần sáng tỏ.



Người đàn ông tên Vương, 44 tuổi, sống khá khép kín và cả hai vợ chồng đều không có công ăn việc làm ổn định. 3 tháng trước vợ anh ta sinh con nhỏ, cuộc sống đã khó khăn nay lại càng thêm khó khăn.



3 hôm trước, Vương mua vé số trúng 400 Tệ, hôm sau lại trúng tiếp 500 tệ (tổng cộng khoảng 130$). Thói thường trúng xổ số ai chẳng vui, nhưng Vương lại khác. Tự nhiên từ hôm đó anh ta trở nên bất an, sợ sệt, lúc nào cũng nghĩ có người muốn hại mình.



Sự sợ hãi vô hình do Vương tưởng tượng ra lên tới đỉnh điểm khi sáng ngày 5/11 vừa qua, anh ta vớ lấy một con dao nhọn kề vào cổ mình đe dọa sẽ tự tử.



Vương liên tục nhìn lên một chiếc đồng hồ treo tường, dường như anh ta đang "hẹn giờ". Nháy mắt ra hiệu, người cảnh sát mặc thường phục rút thuốc mời Vương, người bạn anh ta tên Triệu với tay vặn lại đồng hồ chậm 1 giờ.



Sự việc kéo dài gần 4 giờ đồng hồ, đến hơn 9 giờ sáng Vương yêu cầu tất cả cảnh sát rút lui. Khi cảnh sát vừa ra khỏi nhà thì bất ngờ người đàn ông này đưa dao định cứa ngang cổ mình.



Nhanh như cắt, bạn anh ta lao đến khống chế và giằng lấy con dao, nhưng Vương vẫn đủ thời gian cứa một nhát vào cổ mình.



Rất may mắn cho Vương vì đã được đưa đi cấp cứu kịp thời nên các bác sỹ tại bệnh viện Đô đã cứu được tính mạng cho anh ta..



Hiện tại, người đàn ông này đang được các chuyên gia tâm lý điều trị giúp anh ta trở lại bình thường.





Sưu tầm

Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/trung-xo-so-suong-qua-muon-cat-co-tu-tu.html

Tuyển tập nữ sinh Phan Đình Phùng

Posted: 10 Nov 2009 02:52 PM PST

Đầu tiên phải nói đến là đạo đức của nam sinh PDP:

Thấy bạn gái hở là... chộp ngay, sau đó đưa lên blog cho cả trường bình luận :|

Cô nữ sinh này biết mình hớ hênh đã vồ lấy chiếc dt của bạn và xóa vội những tấm ảnh vừa chụp, nhưng có lẽ màn hình dt quá bé nên nàng ko phát hiện ra bức ảnh này. Vậy là dưới bức ảnh(sau khi được post lên blog) có dòng bình luận: "Xóa sao hết hả kưng ơi =)))





http://img130.imageshack.us/img130/7264/2517176405f6d914eaf1b.jpg 



Đây là đồng phục quần lửng(kiểu mới) của trường?http://img697.imageshack.us/img697/9471/36029311676417b7ef6fo.jpg 



Xem các bé PDP tự sướng ntn?



http://img682.imageshack.us/img682/2363/3530474930e02cf2519ao.jpghttp://img193.imageshack.us/img193/8765/27912952193d034629beo.jpghttp://img682.imageshack.us/img682/9630/2460922261079ac49485o.jpg 



Xem quần ai mỏng hơn (Kết luận cuối cùng là nàng bên trái mỏng hơn):D 

http://img193.imageshack.us/img193/6678/3525785838b2e76208e2o.jpghttp://img525.imageshack.us/img525/378/352576950602baf2ed3ao.jpghttp://img690.imageshack.us/img690/7127/352497188356c89b29e1o.jpg 



Một số gương mặt tiêu biểu:

http://img689.imageshack.us/img689/4585/1060898562f1d5a9e473o.jpghttp://img690.imageshack.us/img690/3871/132804999421dcc313c2o.jpghttp://img193.imageshack.us/img193/492/2858420465051bb9c391b.jpg

http://img526.imageshack.us/img526/4416/36139722922b6c27eb22o.jpg 

Ngôi trường có bề dày thành tích

http://img193.imageshack.us/img193/1934/3139807141f92e0c12e8o.jpg

Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/tuyen-tap-nu-sinh-phan-inh-phung.html

Vân Navy quá xấu, quá bẩn khi hóa "Thiên thần dễ mến"

Posted: 10 Nov 2009 12:37 PM PST

Teen và thói quen xài "chùa”

Posted: 10 Nov 2009 12:37 PM PST





Lợi dụng sự dễ dãi và thoải mái của bạn bè, nhiều teen đang hình thành cho mình một thói quen rất xấu: Dùng đồ chùa.


Những teen này thường xuyên cầm đồ của bạn bè, dùng tự nhiên như của mình rồi đem trả lại trong tình trạng "vá trên nứt dưới" hoặc có khi còn chả thèm trả.

M bước vào lớp, cô bạn muộn tói 15 phút. Vứt chiếc cặp sách lên bàn, M uể oải quay sang cô bạn bên cạnh: "Có bút không vứt tao mượn cái, đi học muộn chả đem hộp bút gì cả". Cô bạn quay sang: "Có hôm nào mày mang đi đâu mà quên, mày dùng hết chục cái bút của tao rồi còn gì". Trường hợp của M là một ví dụ điển hình về thói quen "dùng chùa" hiện nay của một số teen.

Người nào không biết, nghe qua câu chuyện vừa rồi sẽ nghĩ cô bạn của M khó khăn, bạn bè nhỡ ra mượn nhau có cái bút thì làm sao mà không cho mượn. Tuy nhiên, tìm hiểu rõ mới biết, không chỉ có cô bạn ngồi cạnh M mà rất nhiều người trong lớp cũng khó chịu vì cái tính "dùng chùa" của M. M thường xuyên mượn bút, tẩy, rồi cả đồ trang điểm của các bạn trong lớp, rồi sau đó dùng tẹt ga, đến khi nào gần hết thì trả. G - một bạn cùng lớp của M, kể: "Nó thường xuyên mượn đồ trang điểm của bọn tớ rồi ngâm cho đến khi nào gần hết thì trả. Có lần có party đấy, nó mượn tớ lọ nước hoa, sau đấy tớ quên không đòi, đến lúc để nó tự trả thì vơi quá nửa".

Trong sinh hoạt hàng ngày với bạn bè, nhiều lúc teen phải mượn một số vật dụng nào đó vì nhỡ nhàng. Tất nhiên, đã mượn đến đồ của người khác dùng là làm mất đi phần nào giá trị của món đồ. Thường thì những chuyện này chả đáng quan tâm, vì mọi chuyện quanh đi quẩn lại chỉ có cái bút cục tẩy, chả ai đi so đo xem bạn bè mình làm mất đi của mình mấy giọt mực cả. Tuy nhiên, với những teen sẵn có bản tính dùng chùa, họ lại không hề có ý thức khi sử dụng đồ đi mượn của bạn bè, xử dụng rất vô lối.

V, một teen boy lớp 11, cũng là một teen có tính "dùng chùa". V cũng có di động, nhưng chả thấy bao giờ cậu còn tiền trong máy. Mỗi khi có việc gì, V lại thản nhiên thò tay vào hộp bút mấy bạn bên cạnh: "Tao có việc gấp quá, cho tao xin cuộc nhé". Chỗ bạn bè với nhau, lại có việc nhỡ ra thì ai tiếc gì cú điện thoại. Nhưng lâu dần bạn bè mới để ý cái tính của V. Thực tế cậu có nhỡ nhàng gì đâu, lúc nào V chả đi dùng chùa như thế. Cu cậu cứ thản nhiên cầm điện thoại của bạn bè dùng. Có lần trong giờ học chán quá V còn đem di động của bạn mình ra "gửi tin nhắn trêu mấy đứa khác cho đỡ buồn". Ban đầu tưởng V có chuyện gì quan trọng, ai dè đến lúc nhận lại máy, người bạn mới té ngửa ra cái thẻ 50k của mình đã đi tong.
 


Không có, thì mượn tạm vậy!! (Ảnh minh họa)
D, học sinh lớp 12 tại HN, kể: "Tớ cũng có một thằng bạn như thế. Nó suốt ngày mượn xe máy của tớ, đi cho tẹt ga rồi trả, không bao giờ thèm bơm xăng. Tính ra mỗi tuần mất thêm mấy chục tiền xăng vì cái nạn cho mượn." 

Cậu bạn của D thường xuyên mượn xe của D "tao tạt ra đằng này một tí" nhưng lần nào cũng sạch bình xăng của cậu. D thấy là chỗ bạn bè nên cũng ngại nói, đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Trong hầu hết trường hợp, teen đều có xu hướng "dĩ hòa vi quý" nghĩa là thôi thì cho qua, chứ nói ra cũng không tiện. Lý do chủ yếu là chỗ bạn bè, nói thẳng ra cũng không dễ, có khi người nào không hiểu lại còn nghĩ mình thế này thế kia, khó khăn với bạn bè. Tuy nhiên, đôi khi chính sự nhân nhượng, không chịu thẳng thắn này lại khiến cho những teen "chùa" càng có cơ hội "lộng hành". Sẵn có tính xấu, lại không thấy người khác nói gì, teen "chùa" đã "tự nhiên" lại càng tự nhiên như ruồi.

Nhưng không phải ai cũng chịu được mãi cảnh phải đi "Cung phụng"  cho những kẻ vô ý thức. Như ở câu truyện đầu tiên, không chịu nổi tính khí của M, cô bạn ngồi cạnh đã nói thẳng, yêu cầu M muốn viết bài thì tự nhớ mà đem bút viết, không thể ngày nào cũng cầm bút của bạn bè viết như thế được. M tự ái, nhưng bạn bè cũng đành chịu, bởi chỉ có cách đó mới có thể khiến M thay đổi.

Sau khi đã biết cái tính của V, chả ai trong lớp đồng ý cho cậu mượn di động nữa. Cái bài cũng soạn lại "máy tao hết sạch tiền rồi" của V cũng không còn tác dụng. Nhiều người trong lớp còn nói thằng với V: "Không còn tiền thì đừng có dùng. Thói ở đâu cứ đi dùng máy của người khác đến sạch cả tiền, sống phải có ý chứ, cứ thế ai chịu nổi" .

Từ hôm bị bạn bè nói, V cũng tỏ ra thu mình. Do bị nói thẳng nên V tự ái, chả thèm nói chuyện với ai nữa. Điều đó tạm thời âu cũng là dễ hiểu. Những sau vố vừa rồi, chắc chẳn V sẽ có ý thức hơn trong cư xử hàng ngày, không còn cái thói dùng chùa xấu xí nữa.



Theo K14

Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/teen-va-thoi-quen-xai-chua.html

Những cô gái “ngoan nhưng không hiền”

Posted: 10 Nov 2009 12:36 PM PST



Họ rất khép kín, ngoan ngoãn và lễ phép trong cuộc sống thường nhật, nhưng khi ở thế giới ảo, họ "lột xác" và biến thành người khác.





Không hiền như mọi người nghĩ

Nhận dạng: Họ là những cô nàng nghiêm túc, chững chạc và cư xử mẫu mực. Họ đến trường đi học rồi về nhà, ít giao tiếp với mọi người và thường lễ phép với người lớn. Tuy nhiên, nếu "tìm hiểu sâu" thì đôi khi sẽ bị "bất ngờ".







(Hình chỉ có tính minh họa)



Từ những trang nhật kí mở...



Làm quen với thế giới ảo từ rất sớm nên N.B.O dù mới học lớp 8 đã có một trang nhật kí mở thật bắt mắt và ấn tượng, mỗi ngày ra vào vài trăm lượt khách. Trong khi phần lớn bạn bè còn tập tễnh chat, gửi mail...



Lên cấp 3, O trở nên khép kín và thay đổi tính tình theo hướng tích cực. Trường mới, bạn mới, hoàn cảnh mới khiến O phải tập thích nghi. Cô bạn chỉ đến trường, rồi về nhà, ngày qua ngày...



Tuy nhiên, những trang blog của O luôn khiến mọi người phải "sốc" vì những quan điểm khá "thoáng". O luôn tỏ ra mình "từng trải" và đã trưởng thành. Khi học được một thời gian lâu, bạn bè phát hiện ra những trang viết này mới "giật mình": "Bình thường O ngoan lắm mà! Sao trên blog toàn bình phẩm về thầy cô và xét nét bạn bè thế!"



Chat mới biết



N.T.N (lớp 12 trường B) được mọi người xung quanh nhận xét là: "Dễ thương, hoà đồng và hiền lành".



Vậy mà khi nói chuyện với cô bạn, mọi người "sợ" sự "bạo dạn quá trớn" của N. Trong thế giới ảo, N nói chuyện toàn "đâm hông" người khác, thỉnh thoảng lại "đệm" vào những từ "hơi khó nói". Bạn bè cảnh giác dần dần...



Nhắn tin quá đà...



V.T (lớp 11 trường M) kể: "Có lần mình làm quen được một cô bé trong lớp học thêm khá dễ thương, và xin số điện thoại để nhắn. Cô bạn cười cười, e thẹn... Vậy mà khi nhắn tin, nhỏ để lộ "bản chất" là một cô nàng thực dụng, có những quan điểm lệch lạc và hơi "khinh người". Trong khi đến lớp, mình chọc, thậm chí vô tình ném giấy trúng nhỏ, nhỏ cũng chỉ cười rồi bỏ qua. Mình không biết đâu là tính cách thật của cô bạn này...".



Bị "kích động"



Những người trong lớp 10X trường N đều gật gù đồng tình: "Bim là một cô bạn hoà đồng, vui tính và học giỏi, có trách nhiệm với cương vị lớp trưởng".



Lần nọ, vì bất bình với trưởng lớp mà một vài bạn nữ có những lời nói khiêu khích, đụng chạm tự ái của Bim. Tức nước vỡ bờ, Bim đã túm tóm một trong những cô bạn ấy và...đánh. Bim bị kỉ luật ngay sau đó. Bạn bè đến giờ vẫn chưa hoàn hồn: "Đó chỉ là nông nổi nhất thời, hay là "bản chất" của Bim khi có sự "kích động". Ôi, hình tượng lớp trưởng đã vụn vỡ..."



Đừng vội đánh giá



Thực tế, có những bạn nhìn trông có vẻ rất cá tính, hơi "quậy" nhưng bên trong là một trái tim nhỏ bé, yếu mềm, có những suy nghĩ chững chạc. Ngược lại, những cô bạn có vẻ bề ngoài "ngoan" thường khá khép kín, do vậy họ rất cần nơi để "giãi bài". Vì thế, những gì họ thể hiện trong thế giới ảo là một góc nhỏ trong tâm hồn họ. Đừng vội đánh giá, vì rất có thể bạn đã quen với tính cách bấy lâu nên dễ "hoảng hồn" trước những sự phản kháng mạnh trong cá tính họ. Cũng có một số bạn vì nguyên nhân khách quan (bị một cú sốc lớn trong cuộc sống chẳng hạn) nên bỗng đổi cá tính 360 độ.



"Ngoan" hay "quậy" còn tuỳ vào cách "những cô nàng ngoan" đối mặt với mọi vấn đề nan giải, chứ không phải chỉ là những gì bạn thấy.

Theo MTO

Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/nhung-co-gai-ngoan-nhung-khong-hien.html

Chấp nhận làm người tình đồng giới

Posted: 10 Nov 2009 12:36 PM PST



Chỗ gần tôi trọ có một bạn nữ tên Thuý cũng ở thuê, nhưng do hoàn cảnh khá giả nên đã ở một mình một phòng. Tôi và Thuý chẳng hề có quan hệ gì từ trước.

Một lần cùng ra bể giặt quần áo, Thuý đã chủ động hỏi chuyện và tỏ ra thân mật quan tâm đến tôi. Cùng cảnh con gái xa nhà, lại trạc tuổi nhau nên chúng tôi nhanh chóng trở nên thân. Một trong hai đứa có gì vui buồn đều kể cho nhau nghe. Từ khi chơi với Thuý, tôi vơi đi được nhiều nỗi nhớ nhà mà những ngày mới lên làm việc tưởng không thể chịu nổi, có nhiều lúc đã có ý định bỏ về.

Tôi vô cùng cảm động khi Thuý mời tôi sang ở cùng cho vui và không phải góp tiền nhà. Từ chỗ quá chật chội sang chỗ rộng hơn, tất nhiên tôi rất vui, cảm thấy thật may mắn. Ca của Thuý làm việc thường lệch với ca của tôi, nhưng Thuý luôn đợi tôi về mới ăn cơm.

Thuý rất chiều chuộng tôi, việc gì bạn ấy cũng tranh phần, nhưng riêng ăn uống và quyền lợi thì lại nhường nhịn. Tuy bằng tuổi nhau nhưng tôi có cảm giác Thuý như người chị gái, có lúc như mẹ bởi sự quan tâm chăm sóc quá chu đáo dành cho tôi. Từ bé đến giờ do nhà nghèo, mẹ tôi luôn bận bịu vất vả mà chưa bao giờ chăm lo được cho tôi như thế.

Chấp nhận làm người tình đồng giới, Bạn trẻ - Cuộc sống, người tình đồng giới, thu nhập, khu công nghiệp, gia đình,

Thúy thường xuyên vuốt ve và chăm sóc cho tôi chu đáo như một người bạn khác giới (Ảnh minh họa)

Đến kỳ lĩnh lương, tôi nói với Thuý việc góp tiền hàng tháng nhưng Thuý có khuynh hướng không nhận tiền của tôi mà cứ lần lữa: "Thôi được rồi, người ta đang còn tiền, cứ giữ lấy mà tiêu, khi nào hết sẽ hay". Vài ba tháng trôi đi, Thuý đều nói như vậy. Sau đó tôi muốn giành việc đi chợ thì Thuý không đồng ý, nói là rất thích được làm để tôi có thời gian nghỉ ngơi do công việc vất vả.

Tôi thực sự áy náy vì như vậy khác nào Thuý nuôi tôi. Nhưng nói thế nào bạn ấy cũng không thay đổi. Tôi bèn nghĩ hay là mình tìm cách rút ra không ở cùng Thuý nữa. Đúng lúc đó tại khu bên cạnh có hai bạn đồng hương với tôi cùng lên đây làm việc. Họ muốn có thêm người ở cùng để bớt tiền nhà. Tôi quyết định sang ở cùng và nói với Thuý đây là người cùng quê. Nhưng Thuý kiên quyết phản đối và tỏ ra rất buồn phiền.

Thương bạn, tôi lại không nỡ ra đi. Thế là chúng tôi lại tiếp tục những ngày tháng cũ. Như có vẻ rất hiểu tôi, Thuý nói: "Thôi được rồi, từ nay người ta chấp nhận cho Thanh đóng góp một nửa để khỏi tấp tểnh bỏ đi, bỏ lại người ta một mình". Nghe Thuý nói, tôi thấy thương và dập tắt ý nghĩ rời bạn ấy. Nhưng chỉ được một tháng, rồi sau đó Thuý lại lờ chuyện tiền bạc.

Nhưng nếu chỉ có vậy thì tôi cảm động và biết ơn Thuý, có gì phải kể với các anh chị? Cùng lắm là đến cuối năm lúc về quê ăn Tết sẽ bỏ vào túi Thuý một cục tiền tương ứng với khoản lẽ ra phải đóng góp hàng tháng. Như vậy sẽ sòng phẳng, đỡ áy náy. Vậy mà câu chuyện không dừng lại ở đó.

Sau một tháng ở với nhau bình thường, dần dần tôi phát hiện thấy Thúy đối với tôi như với một người bạn khác giới. Rõ nhất là lúc đi ngủ, Thuý luôn bảo tôi phải cùng lên giường, không thích ngủ trước với lý do bạn ấy không ngủ được vì có ánh sáng, mặc dù tôi đã cố che chắn không để phát ra tiếng động do thích đọc báo mà ban ngày không có thời gian. Nhưng để chiều Thuý tôi đã nghe theo.

Đến lúc lên giường, không lần nào đi vào giấc ngủ yên tĩnh bình thường mà Thuý luôn quay sang ôm lấy tôi âu yếm. Và đôi bàn tay bạn ấy đã "du lịch" trên khắp thân thể tôi như những cặp uyên ương trên ghế đá ở công viên. Lúc đầu tôi rất khó chịu, gỡ tay bạn ấy ra và quay lưng lại, nhưng Thuý trêu tôi: "Đẹp thế, cho bạn thân chiêm ngưỡng một tí không được sao".

Rồi Thuý lại tiếp tục vuốt ve khắp người tôi. Có lần tôi gạt tay Thuý ra khiến bạn ấy rất buồn, rồi thút thít khóc. Tôi hỏi vì sao, Thuý nói "không ngờ Thanh lại phũ phàng với người ta như thế". Tôi thấy thương, không phản ứng nữa, rồi cứ thế lâu dần thành quen. Tình hình diễn biến đến mức cứ tôi vào tắm là Thuý lại đòi vào tắm cùng và đêm ngủ Thuý đề nghị cả hai cùng "nuy" cho mát.

Từ chỗ ghê sợ ban đầu, đến nay tôi thấy thích thú khi ở cùng Thuý, vừa được chăm sóc chiều chuộng lại được vuốt ve, tôi thấy thoả mãn. Đã một năm trôi qua, tôi sống như thế. Các bạn nữ xung quanh đã nhiều đứa có người yêu. Tôi thấy không có nhu cầu có bạn nam. Chẳng hiểu cuộc sống của tôi sau này ra sao? Tôi cũng thấy hoang mang.

Sưu tầm



Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/chap-nhan-lam-nguoi-tinh-ong-gioi.html

Sinh viên bị cấm hôn

Posted: 10 Nov 2009 12:36 PM PST




Cặp sinh viên Trung Quốc tình tứ với nhau trong trường. Ảnh: BBC.
Cặp sinh viên Trung Quốc tình tứ với nhau. Ảnh: BBC.
Sinh viên trường đại học ở miền đông Trung Quốc tức tối vì bị một đội ngũ "sao đỏ" làm phiền khi đang tình tứ với người yêu.

Nhóm "sao đỏ" ở trường đại học Lâm nghiệp Nam Kinh chuyên săm soi các cặp tình nhân ôm nhau, hôn nhau, hoặc ngồi quá gần nhau. Theo BBC, trường đại học cho biết nhóm này làm nhiệm vụ "dọn sạch không gian" trong trường.

Các giáo viên giám sát thành viên đội "sao đỏ", bao gồm chính những sinh viên tình nguyện của trường. Họ thường làm việc theo ca, mỗi ca hai giờ. Bất kỳ "sao đỏ" nào bỏ qua các cặp hôn nhau đều bị phạt.

Trên mạng xã hội của trường, một nữ sinh cho biết cô và bạn trai đang ngồi gần nhau thì bị "sao đỏ" quấy rối. Người này đi ra phía sau lưng cặp tình nhân và ho liên tiếp cho tới khi hai người phải rời nhau ra.

Nhiều sinh viên khác trong trường cũng lên tiếng bày tỏ sự tức giận, và nói rằng trường nên tập trung nỗ lực vào những việc khác. Các cô cậu cũng cảm thấy xấu hổ khi tin tức về đội "sao đỏ" lan truyền rộng rãi. "Tôi cảm giác như mình bị lột trần quần áo và đứng giữa chỗ đông người vậy", nữ sinh có tên Gui Ya nói.

Một sinh viên khác lấy nick là Raymondxiao thì than phiền: "Chuyện này thật đáng xấu hổ. Đây đâu phải trường đại học thực sự nữa".

Mai Trang

Sưu tầm



Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/sinh-vien-bi-cam-hon.html

Bi kịch của cô dâu 10 năm trinh tiết

Posted: 10 Nov 2009 07:33 AM PST

"Chị có hận chồng cũ của mình không?". "Không, anh ấy gặp rắc rối về sinh lý cũng đủ áp lực lắm rồi. Hôm ra tòa ly hôn, anh ấy đã khóc".

Đó là câu hỏi của phóng viên và tâm sự của một người phụ nữ Trung Quốc bất hạnh 10 năm có chồng mà chưa một lần biết đến cuộc sống vợ chồng. Tồi tệ hơn là chồng chị tuy bất lực nhưng lại cố cặp bồ để khẳng định mình và về nhà đánh đập vợ. Một chuỗi dài những bi kịch của người phụ nữ lấy chồng "không có thiên chức đàn ông".

"Căn nhà này, 10 năm qua là nơi tôi chịu bao tủi nhục, lừa dối và ngược đãi…", đó là những lưu bút mà Hàn Na (tên thật nhân vật đã được thay đổi) để lại trên bức tường nơi 10 năm cô đã từng sống.




Hàn Na và những dòng tâm sự, uất ức để lại trên bức tường căn nhà nơi 10 năm qua cô từng sống. Ảnh: news.ifeng.
Cũng bằng đó thời gian trong mắt bà con xóm giềng, vợ chồng Hàn Na được coi như một gia đình chuẩn mực mà ai cũng ngưỡng mộ, ấy vậy mà không hiểu chuyện gì xảy ra dẫn đến kết cục buồn như vậy.

Đúng 10 năm về trước, sau vài năm đi làm ở Thanh Đảo, Hàn Na kết hôn với một chàng trai trong vùng, đó chính là người chồng cũ vừa ly dị của cô. Đêm tân hôn, thay vì giây phút thiêng liêng, Hàn Na như bị giội một gáo nước lạnh khi thấy chồng không có động tĩnh gì.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cô đã khóc, khóc cho số phận hẩm hiu của mình. Rồi lấy hết dũng khí, cô hỏi chồng chuyện tối qua là do mệt quá hay thực sự anh không thể. Người chồng im lặng cúi đầu, không cần nói cũng đủ hiểu. Mặt đất dường như sụp đổ dưới chân người phụ nữ trẻ. Như vậy là cô sẽ không thể làm mẹ.

Suốt cả buổi hôm đó, Hàn Na dằn vặt bản thân, tim cô như có hàng ngàn vết dao đâm rỉ máu. Phải sống chung với người chồng cả đời mà không một lần được làm vợ, làm mẹ thì sẽ ra sao? Hay là chia tay để tìm người khác? Lúc này Na như người mất hồn, anh chồng hiểu hết tại sao vợ lại sốc như vậy.

"Em đừng bỏ anh, em mà bỏ anh thì chẳng còn ai cần anh nữa. Mọi người sẽ nghĩ về anh như thế nào? Làm sao anh có thể sống tiếp được nữa? Em ở lại đi em, từ nay về sau nhất định anh sẽ tốt với em, bù đắp cho em", người chồng quỳ xuống chân vợ nức nở.

Giây phút đó Na thực sự thấy thất vọng, tại sao anh ta lại lừa cô, đặt cô vào tình thế trái ngang này? Nhưng nỗi hận đó không chiến thắng nổi lòng trắc ẩn, bởi cô biết nếu mình ra đi thì sẽ không ai cần đến anh ta nữa. Vấn đề sinh lý, không quan hệ vợ chồng cô vẫn có thể chịu đựng được. Dần dà lấy lại được bình tĩnh, Hàn Na quyết định ở lại.

Không ngờ cái gật đầu ấy chính là sự mở đầu cho 10 năm "địa ngục trần gian" của người phụ nữ đa đoan này.

Từ đó trở về sau, Hàn Na tiếp tục công việc của mình, cô lại xin thêm một chân nhân viên ở một công ty bảo hiểm, công việc bận tối ngày. Chồng cô, sau giờ làm việc ở một nhà máy trở về nhà là lại tất bật với cơm nước giặt giũ, chuyện buồn đó rồi cũng bị lãng quên trong công việc.

Đi làm cả ngày, tối đến về nhà hai vợ chồng chung giường tất không tránh khỏi đụng chạm, nhưng chỉ "có ý tưởng đi chợ" chồng đã "tiêu hết tiền" chứ làm gì ra được đến "cổng chợ" như thiên hạ vẫn tếu táo.

Lúc đó cả hai đều bối rối, sự thể đã thế này, đành dằn lòng kiềm chế. Hai người sống chung một nhà, ăn chung một mâm mà tối đến phải đặt chiếc gối ngủ làm biên giới. Nhưng cái biên giới ấy mong manh quá, mỗi lần đụng chạm là một lần thất vọng.

Một ngày trở về nhà sau khi làm việc, Na quyết định nói chuyện với chồng, hai người sẽ ngủ riêng, cô sẽ chuyển vào gian buồng bên cạnh. Anh chồng gật đầu. Cưới nhau chưa đầy một tháng, trong khi vợ chồng người ta còn đang trong tuần trăng mật thì vợ chồng cô ôm chăn gối mỗi người một giường.

Để khỏi suy nghĩ đến chuyện ấy, Na lao vào làm việc, thường xuyên làm thêm giờ. Trong thời điểm cả xã hội còn khó khăn ấy mà mỗi tháng cô kiếm được trên 5 ngàn tệ nên cuộc sống cũng trở nên khá giả nhanh chóng. Trong thâm tâm thực sự vẫn còn yêu chồng, Na động viên anh đi khám, bởi lúc này cả hai vợ chồng đều tích lũy được lưng vốn kha khá.

Cái sĩ diện của một người đàn ông, nỗi sợ hãi của một người chồng chưa tròn trách nhiệm đã cản bước chân anh, anh lắc đầu từ chối dù vợ cố công thuyết phục.

Lấy nhau đã 2 năm, cô vẫn chưa có gì, người thân và hàng xóm không khỏi bàn ra tán vào. Trên đời này, có người phụ nữ nào không muốn làm mẹ chứ?

Để tránh con mắt nhòm ngó và lời bàn tán của bàn dân thiên hạ, mỗi khi ra đường vợ chồng Na đều tỏ ra ríu rít như những cặp mới yêu nhau khiến người khác nhìn vào phải ghen tị. Ngoài ra, cô thường xuyên quan tâm, giúp đỡ qua lại với hàng xóm láng giềng, không ai không quý mến.

Ở nhà, vấn đề khả năng đàn ông của chồng vẫn không có gì cải thiện, cuộc sống lặng lẽ trôi đi trong tiếng thở dài não nuột mỗi khi đêm xuống, ấy vậy mà đã 10 năm. Một người phụ nữ vẫn còn trinh tiết sau 10 năm lấy chồng. Đề tài yêu đương, chăn gối có đôi vợ chồng nào không thích, nhưng ở gia đình Na đó là điều cấm kị. Đang xem phim mà thấy cảnh nam nữ thân mật, cả hai đều né tránh, họ lập tức chuyển sang kênh khác.

Đến năm 2008 vẫn chưa thấy hai vợ chồng có động tĩnh gì, cha mẹ sốt ruột, người thân lo lắng gặng hỏi xem tại sao. Chuyện rồi cũng vỡ lở, bởi cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra, giấu mãi sao được.

Cũng chính vì chuyện này mà những trận cãi vã bắt đầu thường xuyên nổ ra giữa hai vợ chồng, nhưng rồi cuộc sống cũng yên bình trở lại. Từ đây, chồng cô thường xuyên ở lại cơ quan "làm đêm" nhiều hơn, một mình Hàn Na ở trong ngôi nhà rộng rãi, tiện nghi nhưng dường như không có hơi ấm của cuộc sống con người.

Càng về sau, chồng cô càng ít ngủ đêm ở nhà. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mỗi lần cô hỏi, đáp lại chỉ là lời gắt gỏng: "Tôi đi làm, đàn bà biết gì. Chỉ lắm chuyện!". Lúc đó Na chỉ nghĩ đơn giản, chồng mình thân đang mang bệnh, làm gì có chuyện lăng nhăng mà phải ghen nên thấy chồng phản ứng vậy thì thôi không hỏi nữa.

Nhưng chỉ một thời gian sau, có người bạn nói với chị, họ thấy chồng chị cặp bồ với một người ở một khu nhà cũ cách đó không xa. Đúng là tiếng sét trời giáng, người không hoàn thành "nghĩa vụ" của một người chồng mà chị vẫn tận tình chăm sóc, yêu thương cả chục năm trời lại làm được cái trò đốn mạt đó hay sao?

Chị làm gì có gì để ghen, bởi hơn ai hết chị thừa hiểu anh ta làm gì có khả năng đó. Nhưng những chuyện mờ ám thì chị không thể chịu được. Khi tìm đến khu nhà nơi bồ trẻ của chồng đang ở, mọi người quanh đó đều khẳng định thông tin người bạn cung cấp là đúng. Không chỉ có vậy, chồng chị còn thường xuyên mang tiền bạc đến cung phụng cô ả, mặc dù chả "tí táy tí mẻ" được gì.

Tiền của trong nhà là nhờ một phần lớn vào mồ hôi nước mắt của chị, bỗng dưng lại bị chồng đem đi nuôi gái, người nhẫn nhục đến đâu cũng không thể chịu được.

Sau này bình tâm suy nghĩ lại, cô mới hiểu rằng đó chính là đòn tự vệ tâm lý kiểu đàn ông, "không có cô tôi vẫn có người phụ nữ khác". Đến nước này, cô không biết nên thương hay nên giận nữa.

Suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng Hàn Na quyết định tìm gặp người phụ nữ ấy, nhưng cô gái không coi Na ra gì. Chị quyết định ly hôn cho anh ta tha hồ "hú hí" với bồ trẻ.

Nhưng khi tìm đến một văn phòng luật sư để tìm hiểu về việc phân chia tài sản khi ly hôn, Hàn Na mới vỡ lẽ căn nhà hai vợ chồng chung tay gắng sức tạo dựng chỉ đứng tên chồng cô, là tài sản riêng. Hàn Na lập tức quay về nhà hỏi chồng cho rõ nhưng anh ta chỉ lắp bắp và không đồng ý ly hôn.

Từ khi Na đòi ly hôn, chồng chị bắt đầu thay đổi tính nết và trở nên cục cằn hung dữ.

Anh ta sắm hẳn một vài cái roi để sẵn trong nhà để "cần dùng là có". Kinh khủng hơn, một lần trong khi dọn dẹp giường chồng, Na kinh hoàng phát hiện thấy dưới gối có con dao nhọn. Hàn Na lập tức báo cảnh sát, họ đến thu con dao mang đi và dặn chị hãy chú ý, có bất cứ dấu hiệu gì đe dọa hãy gọi 110.

Một buổi tối đã quá 12 giờ đêm, trong lúc chị đang ngủ thì cửa phòng bật mở. Chưa kịp mở mắt xem chuyện gì xảy ra thì bóng một người đàn ông lao tới bóp chặt cổ chị. Ú ớ không thành lời, nhưng lúc đó Hàn Na phát hiện ra rằng kẻ đột nhập đó không phải ai khác mà chính là người chồng mà chị đã hy sinh suốt 10 năm trời chung sống với anh ta.

Anh ta đe dọa, nếu còn đòi ly hôn thì không những anh ta sẽ giết chết chị mà còn "thanh toán" cả nhà. Để tránh nguy hiểm, Na chỉ còn cách gật đầu. Điều đó càng làm chị thêm quyết tâm tự giải thoát khỏi "địa ngục trần gian".

10 năm trời, hơn 300 ngàn tệ gửi tài khoản ngân hàng là số tiền mồ hôi nước mắt của chị nhưng đứng tên hai vợ chồng. Khi chị đến ngân hàng kiểm tra thì còn lại duy nhất 2 tệ điều lệ, tất cả số tiền là tài sản chung đã bị người chồng bội bạc lấy hết từ lúc nào.

Sáng ngày 29/11 năm ngoái, có lẽ Hàn Na sẽ không bao giờ quên được cái thời khắc ấy. Khi chị đòi ly hôn, không nói không rằng một cú đấm như trời giáng nhằm thẳng mặt, chị ngã nhào, máu bắn ra từ mặt, cánh tay nhưng người phụ nữ này vẫn cố chạy thoát ra ngoài báo cảnh sát.

Trung tuần tháng 5 vừa qua, cuối cùng chị cũng được "giải phóng" khi tòa tuyên ly hôn. Khi ký vào biên bản, bất giác người chồng bật khóc. Đây là lần đầu tiên trong 10 năm chung sống chị thấy anh ta khóc.

Toàn bộ tài sản của chị đứng tên chồng nên công sức của chị bị hắn cuỗm hết, ngay cả ngôi nhà phần lớn do chị dựng lên cuối cùng chị cũng phải là người dọn đi. Tòa tuyên phạt người chồng phải bồi thường hơn 40 ngàn tệ tội cố ý gây thương tích và bị phạt 6 tháng tù, nhưng nay anh ta trong tù, số tiền bồi thường Hàn Na vẫn chưa nhận được.

Tuổi thanh xuân của Hàn Na vùi trong đau khổ, đến ngày được giải thoát thì không còn chỗ nào về, không nhà cửa, không tiền bạc, đến tiền viện phí cũng phải vay mượn bạn bè. Lúc dọn dẹp đồ đạc rời khỏi căn nhà do chính mình xây dựng nên nhưng đứng tên người khác, Hàn Na bật khóc, chưa biết những ngày sắp tới của cô sẽ ra sao.

(Theo news.ifeng)

Xem đầy đủ bài viết tại http://hot.9xinh.com/2009/11/bi-kich-cua-co-dau-10-nam-trinh-tiet.html

Bremen – Các nhạc công thành Bremen ( Up 12 chap )

Posted: 10 Nov 2009 04:54 AM PST





Thông tin chung
Tựa tiếng Anh: Bremen
Tựa tiếng Việt: Các nhạc công thành Bremen
Tác giả: UMEZAWA Haruto
Thể loại: Comedy, shounen, hành động
Chương mới nhất: 82- kết thúc

Sơ lược nội dung truyện:

ReijiKasuga cùng lên đường tới Tokyo để bắt đầu ước mơ trở thành "Thần Nhạc Rock". Nhưng có vẻ dường như cả hai đều có duyên thu hút được những rắc rối vào bản thân hơn là thu hút được fan hâm mộ >.<. Về sau, cả hai đã quen với Hayama RyoFujii Ran – những người có cùng đam mê rock – thế là họ cùng nhau thành lập 1 ban nhạc với cái tên "Bremen". Và từ đây các nhạc công thành Bremen bắt đầu cuộc chinh phục ước mơ của mình, một ước mơ trở thành "Thần Nhạc Rock".
Tuy là một bộ truyện có chủ đề về nhạc Rock, nhưng trong truyện này còn có đầy những cảnh hành động vô cùng gay cấn, cũng như những tình huống vô cùng hài hước giữa các nhân vật với nhau! Có thể nói đây là một trong những bộ truyện về âm nhạc hay nhất mọi thời đại!

ONLINE - DOWLOAD

Bremen Chap 1 - Chap 1

Bremen Chap 2 - Chap 2

Bremen Chap 3 - Chap 3

Bremen Chap 4 - Chap 4

Bremen Chap 5 - Chap 5

Bremen Chap 6 - Chap 6

Bremen Chap 7 - Chap 7

Bremen Chap 8 - Chap 8

Bremen Chap 9 - Chap 9

Bremen Chap 10 - Chap 10

Bremen Chap 11 - Chap 11

Bremen Chap 12 - Chap 12

Tiếp tục update ....


Xem đầy đủ bài viết tại http://www.teensos.net/2009/11/bremen-cac-nhac-cong-thanh-bremen-up-12.html

Cảm động với clip “Nước mắt bào thai”

Posted: 09 Nov 2009 11:55 PM PST

Dùng máy quay cá nhân để thể hiện ý tưởng, "Nước mắt bào thai" – do 3 học sinh trường THPT Nguyễn Huệ (TP Huế) đã lấy được nước mắt của người xem về cảnh giết hại những "mẹ" trâu, bò… nhằm lấy bào thai bán cho sản phụ.


Đây cũng là bộ phim mini đạt [...]

Xem đầy đủ bài viết tại http://www.nhimlongxanh.com/?p=3344

Má mì khét tiếng đi săn gái còn trinh ở Động Voi (I)

Posted: 09 Nov 2009 11:55 PM PST

Nghe tin cô gái Trương Thị Thu Hiền vừa được cứu thoát khỏi động mại dâm của tú bà Nguyễn Thị Oanh, chúng tôi ngược xe theo đường xuyên Á từ Hà Tĩnh vào huyện Minh Hóa tỉnh Quảng Bình để tìm hiểu thực hư ra sao.

Ngôi nhà của Hiền ở huyện Minh Hóa.
Tại [...]

Xem đầy đủ bài viết tại http://www.nhimlongxanh.com/?p=3346

0 nhận xét:

Phim Kinh Dị Phim Vang

Kênh 14- HOME

  © Blogger template 'Mantis' by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP